Dù mùa giải trao giải năm nay sắp bắt đầu, gần đây mình cứ thấy nhớ về tựa game yêu thích nhất 2024 và tình cờ cũng chính là Game of the Year trong lòng tôi năm nay: Metaphor: ReFantazio. Tựa JRPG giả tưởng này nhanh chóng chiếm trọn trái tim mình ngay khi ra mắt cuối năm ngoái bởi vô vàn lý do, nhưng có lẽ điều làm mình ấn tượng nhất chính là cách Atlus biến cuộc phiêu lưu đậm tính kỳ ảo ấy trở nên thật gần gũi và đầy tính nhân văn.
Điều này có thể không quá ngạc nhiên nếu để ý catalogue game của Atlus, khi họ thường khai thác khéo léo những chủ đề sâu sắc như sự hữu hạn của cuộc sống, sự áp bức hay hành trình tìm kiếm bản ngã. Nhưng trong khi các series Persona hay những tựa game riêng biệt như Catherine vẫn bám sát yếu tố đời thường, thì Metaphor lại đưa người chơi sang một thế giới hoàn toàn khác biệt. Một phần lớn làm nên sự chân thực ấy đương nhiên là kịch bản cùng cả câu chuyện xuyên suốt, nhưng điều không thể không nhắc tới chính là phần diễn xuất tuyệt vời trong Metaphor này.
Vì thế mà mình cực kỳ vui khi nghe Caleb Yen — diễn viên lồng tiếng cho nhân vật chính trong Metaphor, chia sẻ về trải nghiệm của anh trong quá trình làm việc, từ những câu thoại yêu thích, cách anh chèn vào chút hài hước cho một nhân vật khá nghiêm túc, cho đến cảm giác e dè khi thử chơi lại trò game có mình góp tiếng.

Phóng viên: Trước Metaphor: ReFantazio, Atlus gần như tránh việc để nhân vật chính được lồng tiếng đầy đủ. Cảm giác của anh khi biết mình sẽ là người “hiện thực hóa” một nhân vật chủ chốt của studio thế nào?
Caleb Yen: Thành thật mà nói, khi nhận được mail đặt show, mình có hơi “hoa mắt” kiểu tích cực, hét lên “Ôi Chúa ơi, mình phấn khích quá đi!” Được lồng tiếng cho nhân vật chính trong hàng loạt tình huống then chốt của câu chuyện, thậm chí còn có những độc thoại sâu sắc trong nửa sau game thực sự là một món quà lớn.
Điều mình thích nhất về phần diễn xuất của anh là cách anh pha trộn hài hước vào vai diễn. Anh làm thế nào để cân bằng giữa một nhân vật chính nghiêm túc, có lý tưởng cao đẹp, mà đôi lúc lại hơi ngớ ngẩn hay vụng về?
Mỗi người mà, ai chả có nhiều tầng lớp cảm xúc? Dù mọi chuyện có nặng nề đến đâu hay diễn ra chóng mặt như thế nào thì vẫn có khi chúng ta phải chèn chút hài hước, chút ngốc nghếch vào đấy. Nhân vật chính trong Metaphor cũng thế, nhất là lúc mới gặp cậu ấy, cậu còn chẳng phải chiến binh cừ khôi gì. Mọi thứ với cậu đều mới mẻ, và cậu ấy lên đường vì mục đích chính đáng — muốn đòi lại công lý cho bạn thân và cả vương quốc. Nhưng cậu cũng có lúc ngớ ngẩn, vụng về vì chưa hiểu rõ mọi chuyện. Điều tuyệt nhất là nhân vật ấy trưởng thành xuyên suốt câu chuyện, và mình thật sự thích thú khi được đóng vai cậu ấy.
Anh có ấn tượng gì khi đọc kịch bản lần đầu? Những khoảnh khắc nào để lại dấu ấn sâu sắc nhất? Câu chuyện nào khiến anh cảm thấy gắn bó nhất?
Trước hết, mình thấy kịch bản quá tuyệt vời luôn. Việc xây dựng thế giới trong Metaphor: ReFantazio thì đỉnh khỏi bàn, với tất cả các bộ tộc khác nhau và cách họ tương tác, cùng lịch sử tràn đầy tầng ý nghĩa của thế giới ấy. Mỗi nhân vật đều đưa ra quyết định dựa trên hoàn cảnh xã hội và những ảnh hưởng từ thế giới mà họ đang sống — đúng là đỉnh cao của việc viết kịch bản.
Mình cực kỳ mê mải mấy câu chuyện phụ của các bạn đồng hành. Mỗi người trong số họ hoàn toàn có thể làm nhân vật chính của riêng một tựa game khác. Strohl vật lộn với trách nhiệm to lớn và sự dằn vặt của người sống sót, Heismay cân bằng giữa việc bị ruồng bỏ cùng nỗi đau mất con, còn Hulkenberg — một hiệp sĩ cảm thấy bị ô nhục nhưng bổn phận của cô còn vượt qua tất cả danh hiệu ấy. Và đây chỉ mới là ba người bạn đồng hành đầu tiên đó! Mình mê lắm cái sự “gia đình được tìm thấy” hết sức quái dị này!

Kết nối tình bạn là điều không thể thiếu trong Metaphor: ReFantazio, vậy anh thích nhất những mối quan hệ nào khi mang chúng vào cuộc sống? Có bạn diễn nào anh cảm thấy ăn ý đặc biệt hay câu chuyện nhân vật nào làm anh nhớ mãi?
Tất cả đều tuyệt vời hết! Mình rất thích phần tương tác với Gallica vì mình từng làm việc cùng Alejandra Reynoso rồi. Trong một trò chơi trước đó, nhân vật của chúng mình cũng có mối quan hệ khá giống với chị ấy — kiểu như chị gái hoặc người phụ huynh vậy, nên khi cô nàng làm vai hướng dẫn viên tiên nữ trong game này thì cảm giác thuyết phục lắm.
Câu chuyện của Heismay làm mình xúc động kinh khủng. Theo chân người đàn ông lớn tuổi ấy trong hành trình riêng, hiểu được anh chỉ muốn giúp người của mình bằng cách tiếp xúc các bộ tộc khác nhưng lại bị xa lánh, rồi thấy anh ấy chịu nỗi đau mất con, cố gắng tìm một nơi an nghỉ cuối cùng… thật sự rất mạnh mẽ.
Cảm giác thế nào khi chơi lại một game mà mình đã lồng tiếng nhân vật chính? Có thấy ngượng hay khó chịu không?
Có chút đấy! Mình nghe thấy giọng mình nhiều quá khi chơi! Nhưng đồng thời cũng rất tự hào được góp mặt trong một trò chơi quá tuyệt vời thế này, tự hào về bản thân, đồng đội lẫn cả ekip sản xuất nữa, nên mình cũng nhanh chóng vượt qua cảm giác đó.
Anh có thể chia sẻ một vài câu thoại yêu thích nhất của mình trong Metaphor: ReFantazio không? Câu thoại của đồng nghiệp nào gây ấn tượng mạnh với anh nhất?
Không có gì ngạc nhiên khi mình rất thích câu thoại “Awaken!” (Thức tỉnh!). Mình cũng là fan lớn của Persona nên được nói “Persona!” trong game đúng là mơ ước thành hiện thực. Có lúc mình còn nói câu gì đó kiểu “một bóng ma” hài hước khiến mình phải cười luôn ấy.
Nhưng câu làm mình ấn tượng nhất lại là Philippe Spall với tiếng gầm vang “Oh power of kings!” trong vai Heismay. Nhân vật nhỏ bé, trông y hệt như một mascot nhưng không phải đâu, anh chàng này tuyệt vời cực kỳ.
Rồi cả cảnh mọi người cùng nhau đập đồ vật để gọi Heismay nữa, mình mê cách họ biểu diễn thoại—cực hài luôn! Mình có nhắc chưa nhỉ mình yêu “gia đình được tìm thấy” quái dị của mình đến mức nào chưa?
Điều làm mình yêu thích Metaphor hơn nữa chính là những bình luận xã hội rất thẳng thắn. Anh nghĩ sao khi lồng tiếng cho game trong thời điểm chính trị cũng đầy biến động này?
Metaphor: ReFantazio có những chủ đề thực sự phổ quát. Mỗi nhân vật đều đang đối diện với những mong đợi xã hội đặt lên họ chỉ vì cách họ sinh ra, dân tộc, vị trí gia đình hay hàng loạt thứ khác mà họ không thể kiểm soát. Họ phải cân bằng tất cả những điều đó với những mong muốn đích thực, trung thành với chính mình và theo đuổi kết cục có ý nghĩa nhất. Metaphor là một tựa game tuyệt vời bởi mỗi nhân vật đều gắn chặt với cốt truyện và thế giới riêng biệt chỉ có trong Metaphor: ReFantazio. Mình rất biết ơn khi được góp một phần trong đó.


.jpg?w=500&q=85)











