The Outer Worlds là bước đi táo bạo của Obsidian khi muốn tạo ra một “hậu duệ tinh thần” cho tựa game Fallout nổi tiếng, nhưng trò chơi vẫn không thể giấu được cái chất đặc trưng từ gốc rễ của nhà phát triển. Không gian vũ trụ mang phong cách retro-future đó vẫn rõ ràng là sự nối tiếp của The Outer Worlds đầu tiên, dù bối cảnh được xây dựng mới lạ và hệ thống gameplay cũng có nhiều điểm khác để tạo cảm giác tươi mới. The Outer Worlds 2 dựa trên nền tảng kiên cố đó, và dù mang khá nhiều nét tương đồng, đây vẫn là phần tiếp theo tự tin và mở rộng đáng giá, hứa hẹn tương lai rực rỡ cho dòng game này.
Trong The Outer Worlds 2, bạn sẽ hóa thân thành “Commander” (Chỉ huy). Nếu như phần 1 bạn vào vai một người định cư bình thường thì giờ đây bạn là một đặc vụ đại diện cho Earth Directorate, được cấp quyền hành và trách nhiệm rõ ràng hơn. Nói ngắn gọn, bạn là một fixer – tay trợ giúp được gửi đến vùng Arcadia đang bị xâu xé bởi những cuộc nội chiến phe phái, những vụ thâu tóm doanh nghiệp, và sự xuất hiện của các “rift” (khe nứt không gian) đang cô lập vùng đất này khỏi liên lạc với Trái Đất. Ngay từ đầu, bạn đã có huy hiệu và súng ống trong tay, cùng với đội ngũ nhỏ bé của riêng mình và phi thuyền Incognito làm căn cứ tác chiến. Dĩ nhiên, nhiệm vụ đầu tiên của bạn ngay lập tức… đi tong (điều mà game nhập vai kiểu này hay làm), và khi tỉnh lại sau một thời gian, bạn lao vào truy tìm thủ phạm của vụ tai nạn đồng thời điều tra những khe nứt không gian ngày càng trở nên đáng ngại. Không spoil nhiều, nhưng mở đầu này cực kỳ cuốn hút, tạo động lực đẩy câu chuyện tiến lên với đầy bí ẩn.
Khi tạo nhân vật Commander, bạn có thể chọn nhiều background khác nhau: từ tay cược bạc thất bại, giáo sư bị mất danh tiếng, freelancer hỏng việc cho đến tội phạm mãn hạn tù. Có cảm giác đa phần mọi người thành đặc vụ FBI vũ trụ chỉ vì không còn lựa chọn nào khác, ngoại trừ background Lawbringer – kiểu thanh niên đạo đức trong sáng và chính trực hết cỡ. Mình chọn Roustabout – cách nói lịch sự để gọi là “đồ ngốc bị ghẻ lạnh”.

Điểm mạnh lớn nhất của The Outer Worlds 2 chính là khả năng tạo ra những khoảnh khắc nhập vai cực chất theo kiểu pha trộn giữa drama dở khóc dở cười và đôi khi là hài bi kịch. Mình bắt đầu với Roustabout như một trò đùa, muốn trải nghiệm một nhân vật ngớ ngẩn, bắn súng bừa bãi nhưng có duyên ăn nói kiểu Zapp Brannigan trong Futurama vậy á. Mình tập trung nâng skill Guns và Speech, thêm trait Lucky (may mắn) để vừa chiến đấu ổn vừa mở được các lựa chọn đối thoại ngọt ngào, hoặc khi nào không được thì cứ bung thả vận may bù lại. Và đúng là hiệu quả có vài giai đoạn.
Nhưng càng chơi càng thấy mọi thứ thay đổi nhẹ nhẹ. Mình phạm sai lầm mà thực sự không thoải mái lắm, chỉ vì muốn giữ đúng phong cách nhân vật. Gặp nhiều tình huống hóc búa bắt phải cân đo đong đếm ranh giới đạo đức. Mình từ bỏ kiểu “jack of all trades” mà tập trung max hẳn vào Guns, Speech và Leadership. Mình không rành science hay engineering nên dần dựa nhiều vào đồng đội hơn, hỏi ý họ hay xem họ nghĩ sao về tình huống. Đến cuối cùng, câu chuyện về Commander của mình là một anh “đần độn tự tin thái quá” dần trưởng thành thành lãnh đạo có năng lực, biết tin tưởng đồng đội, và được đồng đội tin tưởng lại. Trải nghiệm ấy thú vị và thỏa mãn hơn hẳn việc trải qua 20 tiếng game chỉ như một bản parody của Captain Kirk.
Như phần game đầu, đa phần thời gian bạn sẽ lang thang qua các hành tinh kỳ lạ, nhận nhiệm vụ để kéo dài câu chuyện hoặc tăng uy tín với các phe phái, rồi quẩy chiến đấu với quái ngoại hành tinh, robot thù địch hay quân đội người đối địch. Kẻ thù chính lần này chủ yếu là Protectorate – thế lực độc tài cai quản Arcadia. Giống phần trước, The Outer Worlds 2 vẫn thiên nhiều về combat. Bạn có thể chọn giải pháp nói chuyện hoặc áp dụng kỹ thuật để tránh một số tình huống, nhưng phần lớn là phải quét sạch đám thù trước khi tiếp cận bước câu chuyện tiếp theo. Mình đi thẳng vào bắn giết đã đời, nhưng bạn hoàn toàn có thể build kiểu tay đánh cận chiến hoặc lén lút để chiến khác biệt hẳn: gây chú ý rồi lao vào đấm nhau chí tử hoặc núp sau lưng hạ gục lén kẻ thù.
Một phần lý do mình chọn chơi theo hướng bắn súng là vì kho vũ khí trong game được thiết kế rất đã tay. Mình nhớ phần 1 thì coi súng chỉ là công cụ để qua chỗ này chỗ kia, nhưng phần 2 chuyển thành dạng native shooter đúng nghĩa. Có khẩu súng dùng đạn Zyranium gây sát thương phóng xạ nhưng lại có hiệu ứng làm quá tải kẻ địch robot; khẩu shotgun ba nòng bùm ba phát đậm mùi uy lực; khẩu khác thì có thể thiêu đốt kẻ thù thành tro bụi. Mỗi khẩu đều tạo cảm giác đã tay và chuẩn xác vô cùng. Có tới 10 loại đạn khác nhau nên mình gần như cứ thay đổi súng liên tục để khám phá xem khẩu nào hợp gu nhất. Hệ thống mod cho phép bạn cá nhân hóa thỏa thích, dù mình thường xuyên thay vũ khí nên chưa tận dụng hết.

Ngoài súng đạn, bạn còn có vài món đồ gadget hữu dụng. Cơ chế Tactical Time Dilation (Tạm dịch: Giảm tốc thời gian chiến thuật), vốn là món “đạo” thẳng từ hệ thống VATS trong Fallout, quay lại giúp bạn làm chậm thời gian để ngắm bắn chính xác điểm yếu của kẻ địch. Lần này còn có thêm Acidic Dematerializer – thiết bị giúp phân hủy xác kẻ thù nếu bạn muốn lén lút đi qua, và N-Ray Scanner giúp nhìn thấy những kẻ địch ẩn thân hoặc các mạch điện để giải quyết mấy vụ kỹ thuật hóc búa. Nút dùng gadget hợp nhất nên mình hay quên đổi lại từ máy dò N-Ray sang Time Dilation trước khi vào combat, hơi bất tiện chút. Nhưng nói chung các gadget kiểu này mang lại hiệu quả hỗ trợ khá ngon.
Khi xây dựng nhân vật, bạn được 2 điểm kỹ năng mỗi level, nhưng kho nhánh kỹ năng nhiều đến mức chẳng thể lấy hết mà phải chọn lựa chuyên sâu sớm. Thêm nữa, vì game thiên về combat, mình nghĩ mấy kỹ năng non-combat như khoa học, kỹ thuật hay mở khóa sẽ khó phát huy hiệu quả nếu bạn tập trung độc quyền. Cứ 2 level bạn cũng được 1 điểm Perk để tạo nét riêng cho nhân vật, với một số perk có thể cộng dồn hiệu ứng. Ví dụ như Intimidator cần kỹ năng Speech cao, nhưng lại là một ability khi chiến đấu giúp dọa mấy tên yếu thế làm chúng hoảng sợ. Perk Grim Visage còn phát triển thêm, khiến kẻ địch xung quanh bị “tâm thần”. Mình cuối cùng có perks giúp tăng độ tin cậy cho phép nói dối, boost danh tiếng cực mạnh với mọi phe phái, thu thập tài nguyên khi rời tàu… Hệ thống rất linh hoạt, đem lại bonus mạnh, và bạn có thể đánh dấu Favorites ngay từ đầu để dễ định hướng phát triển.
Hệ thống Flaws (khuyết điểm) cũng quay lại, một trong những thứ mình thích nhất phần 1, và lần này càng làm tốt hơn. Không giống perks, Flaws xuất hiện bất ngờ dựa trên cách chơi cố định của bạn. Mặc dù gọi là “khuyết điểm” nhưng nhiều khi nó cũng là trade-off có lợi giúp bạn tăng hiệu quả chơi. Nếu không thích flaw nào thì bạn có thể từ chối thẳng tay mà không sao.
The Outer Worlds 2 thực sự cho thấy series đã đến độ chín, nhờ combat đa dạng và lối thăng tiến nhập vai cực chất.
Một số flaw còn làm game khó hơn hay khó đoán hơn. Ví dụ sau khi mình nói dối quá nhiều, game đề xuất cho mình flaw “Compulsive Liar” (Người nói dối cưỡng chế) – nghĩa là tự động chọn toàn lời nói dối trong các đoạn hội thoại. Mình từ chối vì thích tự điều khiển những lúc nên dối. Nhưng một số flaw lại cực hữu dụng để bù trừ. Khi game nhận ra mình load game liên tục, nó cho flaw Overprepared – tăng kích thước hộp đạn nhưng nếu để hộp đạn trống, súng bị giảm sát thương nặng. Tương tự, vì đầu game ammo mình hay cạn, game cho flaw Wasteful (Phung phí) khiến đồ trong cửa hàng tăng giá, nhưng sau khi hạ kẻ địch chắc chắn sẽ rớt đạn ammo. Mình lại có một flaw khác giảm giá hàng ở vendor, nên trade-off này quá hợp lý, không bị thiếu đạn lần nào luôn.
Bên cạnh build nhân vật chính, cách bạn phát triển đồng đội cũng quan trọng không kém. Mỗi companion (đồng hành) đều có ability riêng kích hoạt lúc chiến đấu, và mỗi 5 mức level họ được chọn 1 trong 2 perks giúp định hình lối chơi riêng. Niles, ví dụ, có thể được xây thành tank trâu để thu hút địch hoặc tăng sát thương cá nhân. Ability của Niles là thu hút địch và gây sát thương mạnh hơn. Ngoài ra mỗi companion còn có skill thụ động, như Niles có thể làm bàn chế tạo di động – tiện lợi để tạo thêm đạn hoặc mod lúc đi phượt.
Chọn đồng hành đi cùng và cách đào tạo họ ảnh hưởng cực lớn đến chiến thuật của bạn. Mình có thể thoải mái nghịch gadget, ngắm bắn kỹ càng vì chắc chắn đám địch sẽ dồn hỏa lực vào Niles. Đồng thời mỗi companion có vũ khí, giáp riêng, tự động lên level theo bạn, giảm thiểu việc quản lý rườm rà cho party. Ngoài ra, mỗi bạn còn có mini-quest riêng, mở ra nữa nhiều cách tùy chỉnh như tăng sát thương loại đạn đặc biệt hoặc thay đổi ngoại hình.

Lợi thế lớn từ các companion còn là họ góp phần làm dày thêm thế giới trong câu chuyện. Họ đều đến từ background khác nhau, liên kết nhiều tổ chức riêng biệt, mang đến góc nhìn đa dạng và giúp bức tranh thiên hà thêm sinh động. Mình thích nhất là Marisol – nữ đặc vụ black ops trung niên từng làm cho một phe phái. Ngoài việc mang đến vibe sành đời cực chất, mình thích cách cô ấy nhìn nhận lạnh lùng và tính toán sự kiện đang diễn ra, cộng với quest đi theo phong cách điệp viên giữa bối cảnh khoa học viễn tưởng cũng khá thú vị.
Câu chuyện của game đầy ắp sự châm biếm – không nhẹ nhàng đâu nha – kiểu Mad Magazine hơn là New Yorker đó. Một nửa cái sự mỉa mai được trình bày rất chân thật khiến nó đúng thời điểm và có sức nặng. Nửa đó miêu tả một tương lai bị thống trị bởi chủ nghĩa tư bản cực đoan, fanatical dưới trướng mega-corp Auntie’s Choice – kết quả hợp nhất giữa Auntie Cleo’s và Spacer’s Choice trong phần 1. Mặc dù chẳng rõ có ám chỉ Microsoft – công ty mẹ của Obsidian – không nhưng đây là một chỉ trích sâu sắc về thời đại hiện tại.
Mục tiêu mock chính khác là Order of the Ascendant – fan hâm mộ nhiệt thành của khoa học và tri thức nhưng lại vấp phải ảo tưởng có thể giải mã mọi bí ẩn của tồn tại và cai quản mọi thứ với độ chính xác toán học. Họ được khắc họa là cao quý và nhân đạo, song cũng lạnh lùng và thiếu cảm xúc. Đây như một phản trọng lực với cô Auntie’s Choice – đại diện cho bản năng thấp kém để kiếm tiền tối đa – nhưng phần châm biếm về phe khoa học lại không mấy ăn khách. Thay vì hợp thời và đúng trend như tố cáo chủ nghĩa tư bản, việc lấy khoa học gia làm trò đùa lúc này lại giống “đấm xuống” hơn.
Khi bạn phiêu lưu giữa các hành tinh trong hệ sao, môi trường rộng lớn hơn phần 1 rất nhiều với những vùng đất mở để khám phá. Đồ họa của The Outer Worlds 2 không làm bạn phải há hốc mồm (cái này thuộc kiểu RPG thiên về “máy móc thế giới” hơn là visual đẹp đẽ), nhưng quy mô của nhiều khu vực là ấn tượng. Tuy nhiên điểm trừ là không có travel nhanh thực sự. Theo mình biết thì bạn phải đi bộ gần như mọi lúc, nên phần lớn thời gian chỉ là chạy thẳng mà thôi. Điều này dẫn tới vấn đề vì waypoint (điểm đánh dấu) không phải lúc nào cũng rõ ràng để chỉ đường đến địa điểm tiếp theo, đặc biệt trong các tòa nhà kín với hành lang ngoằn ngoèo và nhiều tầng. Có lúc điểm đến chỉ là vùng rộng bạn phải lùng, có khi là một điểm nhỏ không hề có hướng dẫn. Bạn phải tự mò.
Khi mở các nhiệm vụ về sau, cũng khá bực mình khi không có fast-travel giữa các hành tinh. Bạn phải fast-travel về tàu, từ tàu sang hành tinh rồi chạy đến waypoint gần nhất của bước nhiệm vụ kế tiếp. Thời gian load cũng lâu ở những khu vực lớn (ít nhất mình chơi trên Xbox Series X), nên bạn sẽ phải chịu đựng kha khá thời gian chờ chực lúc “nhảy hành tinh.” Một điểm ảnh hưởng đến nhịp độ game nữa là hàng loạt các chiếc máy tính bạn gặp trên từng hành tinh, ghi lại thông tin và các chi tiết cốt truyện, nhưng thường bị ngập trong ngôn ngữ doanh nghiệp khoa học và việc trao đổi thư từ kéo dài. Đây rõ ràng là cách game muốn nhấn mạnh đặc thù môi trường xây dựng, đầy những văn hóa quan liêu và công ty khoa học. Nhưng cái giá phải trả là bạn sẽ bị xen ngang nhiều lần bởi các đoạn đọc dừng lại kiểu này.
Nhưng cũng phải công nhận, mấy đoạn nghỉ đọc ấy chỉ đáng lưu tâm nếu phần còn lại của game không xuất sắc đến thế. The Outer Worlds 2 cảm giác như series đã định hình được thương hiệu riêng của mình với những lựa chọn chiến đấu đa dạng và tiến trình nhập vai sâu sắc. Phần 1 như một nỗ lực của Obsidian nhằm tái hiện lại ma thuật từ tương lai hậu tận thế của Fallout trong bối cảnh du hành không gian. The Outer Worlds 2 chính thức khẳng định bản sắc riêng biệt, đủ sức đứng cạnh các tựa sci-fi đình đám ngày nay, vừa quen thuộc lại vừa có phong cách riêng không lẫn vào đâu được.
The Outer Worlds 2 đã quay trở lại với những cải tiến ấn tượng, hứa hẹn mang đến cho người chơi trải nghiệm tương tự như phần đầu tiên nhưng với nhiều yếu tố mới mẻ. Bài viết đánh giá chi tiết về gameplay, cốt truyện và thế giới mở của trò chơi, đồng thời nhấn mạnh sự sáng tạo từ Obsidian trong việc xây dựng nội dung và nhân vật. Hãy cùng khám phá những điểm nổi bật trong cuộc phiêu lưu mới này!
2025 mới đi được nửa chặng đường thôi mà làng game đã bùng nổ với hàng loạt cái tên “cháy máy” — từ những bom tấn AAA được mong chờ suốt năm qua đến các indie bất ngờ gây sốt cộng đồng. Dù gu chơi của bạn là hành động, sinh tồn hay mô phỏng, danh sách này sẽ tổng hợp những tựa game xuất sắc nhất của 2025 (tính đến thời điểm hiện tại) — toàn những cái tên đáng để bạn dành hàng chục giờ cày cuốc luôn đó.
Battlefield 6 đã chính thức loại bỏ việc farm EXP tự động, mang đến trải nghiệm chơi công bằng hơn cho người dùng. Quyết định này nhằm ngăn chặn những hành vi gian lận trong game, đồng thời khuyến khích người chơi tham gia vào các trận đấu thực sự. Những thay đổi này hứa hẹn sẽ làm tăng tính cạnh tranh và hấp dẫn cho cộng đồng game thủ.
Arcade1Up vừa công bố một phiên bản đặc biệt của máy chơi game arcade, bao gồm những tựa game kinh điển như Pac-Man, Mortal Kombat và Ms. Pac-Man. Với mức giá hấp dẫn, thiết bị này hứa hẹn trở thành lựa chọn lý tưởng cho những ai yêu thích trải nghiệm chơi game retro tại nhà. Hãy cùng khám phá những tính năng nổi bật cũng như giá trị giải trí mà phiên bản đặc biệt này mang lại!