Có một điều khá thú vị: đôi khi trong đời, bạn sẽ mê mệt một tác phẩm đến mức muốn được trải nghiệm lại lần đầu tiên xem, nghe hay chơi nó. Riêng mình, Terminator 2, Enter the Wu-Tang và The Dark Knight Returns đã định hình con người mình, với đầy ắp ký ức sống động về những khoảnh khắc đầu tiên ấy. Nhưng trải qua thời gian, cảm xúc ban đầu dần phai nhạt và thứ còn lại chỉ là nỗi nhớ về những cảm xúc đã mất.
May mắn là game chính là phương tiện duy nhất có thể biến ước mơ “lần đầu trải nghiệm” ấy thành hiện thực – hoặc chí ít là gần như thế. Thời gian khiến ta xa rời ký ức xưa, nhưng cũng đồng thời mở ra những công nghệ mới đem đến cho những trải nghiệm cũ cảm giác tươi mới. Và Metal Gear Solid Delta: Snake Eater chính là minh chứng rõ ràng nhất cho điều đó.

Trước khi bàn đến những điểm mới, không thể bỏ qua thực tế: Metal Gear Solid 3: Snake Eater vẫn là một câu chuyện cực kỳ hấp dẫn, được kể rất mạch lạc, với dàn nhân vật chất lượng và đề cập đến những chủ đề vô cùng nặng ký. Tựa game này có một sự pha trộn rất đặc biệt giữa cái nghiêm túc và sự hài hước không kiêng nể – đặc trưng riêng mà chỉ có Metal Gear Solid mới làm được. Theo cá nhân mình, đây còn là phần cân bằng tốt nhất giữa hai yếu tố đó trong cả series. Phong cách lén lút xuất sắc của game được hỗ trợ bởi các hệ thống đưa bạn hòa nhập hoàn toàn vào thế giới rừng rậm đầy thử thách: săn bắn để kiếm thức ăn, tự băng bó vết thương sau những lần bị thương,... Delta tái hiện hoàn hảo những điều ấy, và theo mình thậm chí còn làm tốt hơn bản gốc. Đội ngũ dev Metal Gear Solid 3 gốc vẫn là linh hồn của Delta, và nó vẫn toả sáng rực rỡ.
Điểm thay đổi dễ nhận thấy nhất chính là đồ hoạ, góp phần nâng tầm MGS3. Dù lớp áo mới có vẻ như được đắp lên một cách khá “vô hồn”, thì không thể phủ nhận rằng nó giúp đưa Metal Gear Solid 3 – một game hành động lén lút góc nhìn thứ ba về việc len lỏi trong rừng, hạ gục lính địch, và vén màn bí mật âm mưu thời Chiến tranh Lạnh – sống lại một cách sinh động.

Cái mình mê nhất ở bản PS2 nguyên thủy chính là cảm giác rừng rậm tràn đầy sức sống: đủ loại ếch nhảy tung tăng, rắn trườn qua bụi cỏ, tiếng chim xa xa, tiếng vo ve khó chịu của đàn ong, cùng với những bụi rậm dày đặc khiến mình cảm giác như đang lạc trong một thế giới mở thay vì bước đi có chủ đích trong một tuyến đường thẳng. Qua bao năm và vô số lần chơi lại, sự ngây thơ mê hoặc ban đầu đã phai nhạt, nhưng Delta đã thành công đưa nó trở lại nhờ sức mạnh của Unreal Engine.
Đồ họa của Delta đẹp không tưởng – nhiều lúc làm mình phải há hốc mồm. Các khu rừng sở hữu sự tươi tốt và sinh động đúng chuẩn thiên nhiên với cỏ xanh mướt, cây to cao vút, bùn đất ướt sũng, gạch vỡ và gỗ cũ kỹ, nhưng không hề giả tạo mà còn làm rất tốt việc truyền tải bối cảnh thời Chiến tranh Lạnh, Liên Xô như bản gốc. Mình tin chắc sẽ có tranh luận rằng phần hình ảnh của game nhìn khá “thể nghiệm” với Unreal Engine. Dù những game như Fortnite đã chứng minh đây không còn là nhận định chính xác, nhưng đúng là có lúc Delta mang dáng vẻ công nghiệp, xám xịt, nâu nâu mà nhiều người chê Unreal Engine trước giờ. Nhưng khi nhìn kỹ từng chi tiết nhỏ và cách chúng hòa quyện, ta rõ ràng thấy đây là công sức của những nghệ sĩ tài năng, có tầm nhìn và sự tâm huyết để nâng Delta vượt lên.

Ánh bóng Unreal Engine được thay thế bằng những điểm chạm làm nền đất bùn, tường đá ướt đẫm, kim loại gỉ sét cực thật đến mức bạn lo rằng Snake sẽ bị uốn ván. Những điều này còn được thể hiện rõ trên mô hình nhân vật. Dù Snake đang mặc đồ hay không, anh ta cũng sẽ dính bụi đất và rêu phong từ môi trường; thậm chí cành lá cũng có thể bám lên người. Vết thương hiện rõ trên cơ thể, để lại sẹo hay vết bầm khi bạn chơi theo kiểu tránh bị thương thì lại chẳng được thưởng thức độ chi tiết này.
Điều quan trọng là, không thể phủ nhận đội ngũ đã làm việc rất kỹ càng với mô hình nhân vật. Tất cả từ Snake, Eva, Ocelot, Volgin đến các nhân vật phụ hoặc lính GRU và Ocelot Unit đều có chi tiết cực kỳ tinh xảo, sống động đến mức đôi lúc khiến mình phải thốt lên “quá thật”. Sự duyên dáng của đạo diễn MGS3 gốc Hideo Kojima trong việc sử dụng các góc quay điện ảnh được nâng tầm nhờ đồ họa mới khi có rất nhiều cảnh quay cận mặt, hoặc slow-motion để đẩy cao trào hành động. Nếu không biết đây là bản remake, có khi bạn sẽ tưởng Konami chỉ làm vậy để khoe đồ họa xịn sò của Delta thôi.

Fan MGS hẳn còn nhớ huyền thoại máy pachinko từng mang đến cái nhìn siêu chi tiết về The Boss chưa từng thấy trước kia. Điều này từng khiến cộng đồng dậy sóng và nhiều khả năng là động lực chính để Konami thực hiện bản làm lại này – Delta làm tốt hơn rất nhiều. Mô hình nhân vật được cải tiến rõ rệt cùng hiệu ứng ánh sáng xuất sắc. Game cho Snake trải qua đủ loại thời điểm trong ngày và điều kiện thời tiết, và thật sự ấn tượng khi thấy địa hình bị ảnh hưởng như thế nào, cùng bầu không khí thay đổi. Ra ngoài trời vào ban ngày nắng gắt làm mình cảm giác dễ bị phát hiện, muốn lao vội vào bụi cỏ hay sau tường ngay và luôn. Lén trong rừng ban đêm, chỉ có ánh trăng và nguy cơ lính địch bất ngờ xuất hiện do tầm nhìn hạn chế, căng thẳng rõ rệt dù mình thuộc nằm lòng lịch tuần tra địch. Vào bên trong như lab hay cứ điểm địch thì kém hấp dẫn hơn chút, nhưng vẫn giữ chất lượng hình ảnh cao; chỉ là so với rừng rậm thì không gian trong nhà có phần đều đều, thiếu “wow” hơn.
Mình muốn kể rất nhiều chi tiết ở Delta, nhưng việc thấy Konami chăm chút từng li từng tí cho đồ họa là điều khiến mình phấn khích trong suốt quá trình chơi. Những chuyển động nhỏ của ánh mắt The Fear thể hiện rõ bản năng loài bò sát độc ác; tấm phản chiếu của Snake trong mũ kính lửa của The Fury khi lên cao trào gặp mình có cảm giác trân quý không khác gì lúc chơi trên PS2 ngày xưa. Mọi giới hạn trên phần cứng cũ giờ được công nghệ hiện đại vẽ nên chi tiết sống động hết cỡ.

Toàn bộ phần review này dành nhiều đất cho đồ họa cũng có lý do chính đáng. Không chỉ vì đây là nơi đội ngũ đầu tư nhiều nhất, mà còn vì với fan lâu năm, đây là phần gây ấn tượng nhất. Phần lớn sự trân trọng Delta nhận được xuất phát từ việc mình quá thấm Metal Gear Solid 3 – một tựa game mà từng cảnh từng màn đóng đinh trong đầu mình. Nên khi thấy mọi thứ quen thuộc ấy bây giờ lột xác với một độ chi tiết không tưởng so với chuẩn 2000s, lại còn thuộc hàng đỉnh cao hiện nay, mình thật sự choáng ngợp. Mình tin hầu hết công bằng mà nói đều đồng ý Delta đẹp xuất sắc, nhưng riêng mình thì hiệu ứng và sự ngưỡng mộ với phần hình mới còn vượt xa điều đó. Metal Gear Solid chưa bao giờ đẹp đến thế.
Cái mà ai chơi cũng cảm nhận được chính là hệ thống điều khiển và những tinh chỉnh gameplay nâng cao. Một phần quan trọng trong việc làm mới MGS3 chính là chuyển sang cách di chuyển và ngắm bắn mượt mà hơn. Về di chuyển, Konami cho thấy sự tiến bộ với các animation chuyển cảnh mềm mại, mang hơi hướng độ trơn tru của Metal Gear Solid 5. Thay vì lúc trước đứng rồi trồi ngồi rồi bò rập rờn kiểu gián đoạn, giờ đây Snake di chuyển tự nhiên giữa các trạng thái và đặc biệt có thể thay đổi trong lúc chạy, giúp việc len lỏi qua môi trường với các chướng ngại vật trở nên dễ dàng hơn hẳn. Cách Snake nằm xuống rồi ngắm bắn cũng trơn tru hơn. Chưa được hoàn hảo như MGS5, và đôi lúc bò vẫn còn cứng, nhưng là một cải tiến lớn giúp người mới tiếp cận không bị “vỡ mồm” như các đàn anh trước đây.

Bổ trợ cho sự tự do chuyển động là góc nhìn sát vai quen thuộc cho việc ngắm bắn góc thứ ba. Bạn có thể bắn chuẩn xác hơn hẳn vì Snake, đường đạn và mục tiêu luôn trong tầm nhìn. Ai không chơi bản gốc chắc sẽ bất ngờ khi biết hồi đó góc nhìn bị giới hạn kiểu chéo, hoặc thậm chí chỉ có bản Subsistence mới có chế độ camera tự do. Hai thứ này từng gây không ít tình huống ngang trái.
Bù lại cho tất cả những cải tiến này là việc các trận boss, phần hay ho nhất game lại dễ bị phá đảo. Nếu bạn là người mới, chúng vẫn là thử thách ngon lành vì mỗi địch lại có “cái quái chiêu” riêng cần tìm hiểu. Nhưng nếu bạn đã quen kiểu chơi, bạn có thể dọn sạch họ nhanh đến khó tin. Mình thấy bản thân không đánh nhanh hơn mấy so với hồi trên PS2 hôm nay, nhưng việc được nhìn rộng hơn, di chuyển dễ hơn, bắn chuẩn hơn đồng nghĩa các thành viên của The Cobra Unit giờ đây dễ bị wind down nhanh hơn dư sức. Riêng ông lão The End thì vẫn là cơn ác mộng như xưa.

Delta không hoàn hảo. Cùng với góc nhìn mới là hệ thống núp cover dính cực kỳ khó chịu. Không đến mức kiểu Gears of War dính thành một khối, nhưng nó có kiểu “lực hút” khiến bạn dính lấy tường, đặc biệt là ở góc phòng. Mình hay bị lỡ tay dính cover khi không muốn, nhất là khi đang ở phòng bé với nhiều hộp quanh Snake. Về phần thú vị thì núp ở góc rất tiện vì dễ đưa đầu ra bắn nhanh với góc nhìn sát vai, nhưng mình lại ít dùng nó vì giờ có thể bắn nhanh từ hông hoặc vào chế độ ngắm đầu tiên rồi bắn. Tóm lại hệ thống cover này kiểu như vướng víu hơn giúp đỡ mình.
Những tính năng mới khác chủ yếu là các trợ năng hợp lý, giúp trải nghiệm thêm mượt mà, không thay đổi nhiều về gameplay. Ví dụ như nút giữ để vào trạng thái “rình rập” giúp Snake di chuyển chậm và lặng hơn, dùng khi đi bộ, ngồi hoặc bò. Tưởng chừng chức năng này thừa thãi vì quá chậm, nhưng thực ra lại cực kỳ quan trọng nếu bạn có ý định áp sát kẻ địch để khống chế hoặc dùng CQC. Bởi lẽ địch có khả năng cảnh giác nhạy hơn nên nếu bạn đi lặng lẽ hay bò mà không bật chế độ này, họ sẽ nghe thấy và cảnh giác ngay. Mình thì không quen lắm với kiểu áp sát cận thế này vì nó khá hồi hộp, suýt làm đổ mồ hôi tay trong lúc chơi, cái mà cả mấy năm nay mình không gặp kể từ lần đầu chơi MGS3.

Kẻ địch giờ đây có tầm nhìn xa hơn, và nhận biết tốt hơn về những gì ở phía trên hay dưới chúng. Mình khá bất ngờ vì nhiều chỗ mình chắn chắn an toàn trong bản gốc giờ địch lại nghi ngờ và cảnh giác. Mấy chiến binh kỳ cựu tuyệt đối đừng chủ quan với lính Delta – họ có vài chiêu mới đấy! Thêm nữa, một số súng đã được chỉnh sửa, ví dụ mình thích chơi không hạ sát và thường dùng MK22 bắn thuốc mê thì phải cân nhắc nhiều hơn vì đạn có trọng lực rơi khá rõ, nên không thể dễ dàng đánh trúng đầu từ xa. Cả ở cự ly gần cũng phải suy nghĩ nhiều về đường đạn. Mình tưởng chơi kiểu đánh mê sẽ vẫn dễ dàng, nhưng hóa ra phải tiêu hao nhiều đạn và giảm thanh hơn. Tương tự súng trường có độ giật lớn, hay RPG khi chạy thoát cũng đòi hỏi bạn phải thật cẩn trọng.
Còn lại là các thay đổi về tiện nghi. Game bổ sung la bàn trong menu trang bị chỉ ra hướng tới nhiệm vụ chính; thanh hiển thị máu, thanh năng lượng và chỉ số ngụy trang được dời xuống dưới màn hình giúp bạn thoải mái ngắm cảnh hơn; tính năng đổi ngụy trang và sơn mặt được gán luôn phím tắt D-pad nhưng chỉ áp dụng những bộ mặc định, vẫn phải vào menu chính nếu muốn mix tự do. Codec gọi điện cũng được gán phím tắt tiện lợi, dễ dàng vào màn hình lưu game. Radio có thể chỉnh kênh trực tiếp từ phím tắt. Cuối cùng, khi địch nghi ngờ hay phát hiện, màn hình sẽ hiện vị trí địch đang nhòm bạn giúp tăng nhận biết tình huống. Game không có khả năng “life-saving” kiểu MGS5, nên chức năng này chủ yếu để cho bạn biết nên nhanh chóng tránh tầm nhìn đối phương.

Về một số điểm mình thấy chưa hợp gu: có lẽ Konami cảm thấy cần quay lại bài hát chủ đề Snake Eater phiên bản vocal mới. Thật lòng thì mình không ghét nó – Cynthia Harrell vẫn cất giọng quá đỉnh – nhưng lại có cảm giác sai sai, và đặc biệt làm mất đi cảm xúc khi leo thang dây trong phân cảnh huyền thoại. Giá mà họ giữ nguyên bản cũ thì tuyệt hơn. Dù đồ họa rất đẹp, nhưng có lúc vẫn lộ khuyết điểm rõ ràng: tóc nhân vật bị rối nhoẹt khi ở những phông nền nhất định, Eva và The Boss thi thoảng bị bết pixel nham nhở bên tai, và đôi khi có hiện tượng giật nhẹ trong các cảnh quay có hiệu ứng nhiều. Đó là những lỗi nhỏ trong một sản phẩm thể hiện sự tôn trọng cao độ dành cho bản gốc.
Hiện nay cộng đồng Metal Gear rối ren nhiều chuyện, phần vì những ồn ào liên quan tới Konami và Hideo Kojima. Fan lâu năm chắc hẳn vẫn còn ấm ức khi ông hoàng stealth đình đám không tham gia phát triển Delta, và mối quan hệ sứt mẻ giữa 2 phía làm ảnh hưởng đến MGS5 đình đám.

Dù vậy không thể phủ nhận Konami đã thật sự làm tròn vai với Metal Gear Solid 3 ở Delta. Tình yêu dành cho cuộc chơi này được thể hiện rõ ràng, đôi lúc mình thậm chí thấy đây là lời gửi gắm của những fan cuồng tại studio tới cộng đồng fan khác. Những chi tiết chỉ có mọt Metal Gear lâu năm mới để ý: game có thể chơi nguyên bản với đồ họa mới bằng chế độ Legacy control; các loại ngụy trang từ những bản sau MGS3 được thêm vào (dù phải mua DLC); các nội dung thêm như rạp chiếu phim bí mật mới, trình xem đồ ăn, ngụy trang và mô hình, Snake vs. Monkey, rồi trò chơi nhỏ Guy Savage – vốn từng bị bỏ qua trong bộ HD collection cũng trở lại, tuyệt vời và còn do Platinum Games phát triển!
Delta không phải lần đầu Metal Gear Solid 3 được làm lại, nhưng đây là lần đầu tiên được xây dựng hoàn chỉnh từ đầu đến cuối. Nó thành công trong việc hiện đại hoá đồ họa, tinh chỉnh thiết kế gameplay và cập nhật điều khiển để sánh ngang với các game hành động hiện đại. Về nội dung, Konami chơi quá an toàn khi giữ nguyên trọn vẹn lồng tiếng, âm nhạc và cốt truyện – coi như bản remake một ăn một bớt không thừa không thiếu. Mình không trách vì chính nhờ thế mình mới có cơ hội đắm chìm trở lại trong hành trình căng đét của Snake, đấu tranh sinh tồn trong rừng rậm lạnh lẽo để cứu thế giới khỏi nguy cơ hạt nhân. Nhờ nỗ lực của Konami mà trong suốt tám tiếng chơi, mình không còn là người lớn thèm nhớ cái cảm xúc năm xưa của Metal Gear Solid 3 nữa; mình là đứa trẻ tuổi teen lần đầu bước vào hành trình ấy, tràn đầy hứng khởi và ngây ngất.